Bộ phim “Người Vợ Cuối Cùng” của đạo diễn Victor Vũ là một tác phẩm có nội dung 18+ và lấy bối cảnh trong thời kỳ phong kiến, nhưng kịch bản của phim không có sự đột phá.

Xem thêm:

Bộ phim “Người Vợ Cuối Cùng” của đạo diễn Victor Vũ đã ra rạp vào ngày 3/11, đánh dấu sự trở lại của ông trong thể loại phim cổ trang sau 11 năm, kể từ bộ phim “Thiên Mệnh Anh Hùng” (2012). Tác phẩm này mang trong mình yếu tố tâm lý, tình cảm và trinh thám.

Kịch bản chưa đột phá, lời thoại yếu

Kịch bản của bộ phim dựa trên tiểu thuyết “Hồ Oán Hận” của tác giả Hồng Thái, nhưng đã thay đổi nhiều tình tiết quan trọng. Phần đầu của phim tập trung vào lời tâm sự của nhân vật chính, Linh (Kaity Nguyễn), để lộ thân phận của một thiếu nữ nghèo bị gả cho quan trị huyện (Quang Thắng). Linh trải qua cuộc sống bất hạnh trong gia đình chồng, bị vợ cả (Kim Oanh) ngược đãi, và buộc phải sinh con trai nhưng chỉ sinh được một con gái.

Sau bảy năm sống chịu đựng, Linh tình cờ gặp lại Nhân (Thuận Nguyễn) – người yêu cũ – giữa một phiên chợ. Mối tình của họ bắt đầu nảy nở, và cả hai cuốn vào một cuộc tình vụng trộm, kéo theo chuỗi bi kịch.

Bộ phim tận dụng mạnh mẽ bối cảnh với các cảnh quay được dàn dựng kỹ lưỡng. Từ cảnh mở đầu tại hồ Ba Bể (Bắc Kạn), phim đưa người xem quay về thế kỷ 19 và thế giới làng quê Bắc Bộ. Đạo diễn sử dụng flycam để tái hiện mảng sơn thủy hữu tình đẹp mắt, mà đây cũng là phong cách đã quen thuộc trong các phim trước của Victor Vũ, như “Tôi Thấy Hoa Vàng Trên Cỏ Xanh”.

Nhiều phân đoạn của phim sâu sắc và chạm vào cuộc sống của người dân thời phong kiến, thể hiện rõ sự dụng công trong việc thiết kế mỹ thuật. Phần đầu của phim đã thể hiện văn hóa truyền thống thông qua cảnh Linh xuất giá về nhà chồng, sự đối lập giữa ngôi nhà nghèo dựng từ tre nứa và lá, so với ngôi biệt phủ xa hoa và huyền bí của quan trị huyện. Phụ nữ mặc áo tứ thân và đội nón quai thao, tham gia các hoạt động vui chơi như xem múa rối nước. Cảnh phiên chợ ở làng quê cũng được tái hiện đầy sôi động và sôi nổi.

Tuy nhiên, bộ phim có độ dài hơn hai giờ và kịch bản của nó bị đánh giá là đơn giản và không đột phá. Phần đầu của phim tập trung vào câu chuyện chính của Linh khi làm dâu nhà quan và mối tình vụng trộm với Nhân. Cách dẫn dắt câu chuyện của Victor Vũ không đạt độ đột phá, và kịch bản không có điểm nhấn.

Nửa đầu của phim diễn ra chậm rãi và tập trung vào cuộc sống của Linh trong gia đình chồng và mối tình vụng trộm với Nhân. Phần lồng hồi tưởng và hiện tại đã giúp khán giả hiểu rõ hơn về bi kịch của Linh và Nhân, khi họ buộc phải sống xa nhau do những trói buộc xã hội thời phong kiến.

Phần cuối của phim trở nên kịch tính hơn sau cái chết đột ngột của một nhân vật, khi phim chuyển sang thể loại trinh thám với sự xuất hiện của Kiên (Quốc Huy). Đạo diễn Victor Vũ đã thành công trong việc xây dựng không khí kịch tính quanh tình tiết mà Kiên tham gia, và đây cũng là điểm mạnh của anh từng thể hiện trong các phim trước đây như “Scandal” và “Quả Tim Máu”.

Lời thoại trong phim cũng được đánh giá là điểm yếu. Trong nhiều phân đoạn, cách nhân vật trao đổi thường theo lối văn viết và chưa thể hiện đầy đủ chất đời thường.

Sau khi công chiếu, nhiều khán giả đã đưa ra ý kiến về việc một số nhân vật trong bối cảnh Bắc Bộ nói giọng Nam, cho rằng điều này là một sai sót lớn. Victor Vũ đã giải thích rằng việc Linh nói giọng Nam là do thân phận của mẹ cô, người gốc miền Nam. Ông chấp nhận việc này có thể gây tranh cãi, nhưng ông không muốn sử dụng lồng tiếng để tránh làm giảm đi hiệu ứng cảm xúc khi các diễn viên tham gia. Ông cũng cho biết rằng việc tìm diễn viên địa phương phù hợp với cảm xúc và những yếu tố khác là một vấn đề khó khăn trong ngành điện ảnh, vì phải đảm bảo cả danh tiếng, ngoại hình, diễn xuất, và độ hợp vai.

Bối cảnh và dàn diễn viên “gánh còng lưng”

Bối cảnh và trang phục trong bộ phim được thiết kế một cách công phu và tinh tế, tạo nên sự chỉn chu và độ chân thực. Mỗi diễn viên đều được may trang phục riêng biệt, với những bộ trang phục có đến 3-4 lớp, đặc biệt là ba nhân vật vợ cả, vợ hai và vợ ba của quan huyện Đức Trọng, mỗi bộ trang phục đều là biểu tượng của tính cách và địa vị xã hội của họ.

Tính cách và địa vị xã hội của ba nhân vật vợ cả, vợ hai và vợ ba được thể hiện qua sự chọn lựa màu sắc và trang sức. Bà cả luôn ưa chuộng những tông màu nóng, trang sức đơn giản, thể hiện sự đẳng cấp và trầm lặng. Bà hai mang lại hình ảnh tươi sáng với màu sắc và trang điểm rực rỡ, phản ánh tính vui vẻ và tưng tửng. Bà ba lại chọn những bộ trang phục giản dị, màu trầm và trang sức đơn giản, thể hiện sự thấp kém và chấp nhận mục đích lớn hơn của cuộc sống.

Người làm phim cũng dành sự chú ý đặc biệt đến chi tiết nhỏ như hoa văn trên đồ sứ, cột kèo, rèm và màn trang trí trong nhà. Đồ sứ được làm riêng với hàng nghìn món, với hoa văn được vẽ tay, tạo nên không gian sống trong phim vô cùng chân thực.

Ngoài sự đầu tư kỹ lưỡng vào bối cảnh, trang phục và đạo cụ, điểm đặc biệt nổi bật nhất của bộ phim là diễn xuất của đội ngũ diễn viên. NSƯT Quang Thắng và NSƯT Kim Oanh đã thể hiện sự xuất sắc trong vai quan huyện và bà cả, tạo nên những hình ảnh đa chiều và sâu sắc.

NSƯT Quang Thắng, với kinh nghiệm diễn xuất phong phú, đã tạo ra một nhân vật quan huyện đầy tâm huyết, đồng thời làm cho người xem cảm nhận được sự đa dạng và phức tạp trong tính cách của ông. NSƯT Kim Oanh, vào vai bà cả, thể hiện độ chuyên nghiệp và giàu kiến thức, tạo nên một nhân vật đầy sức mạnh nhưng cũng đầy những khía cạnh tinh tế và phức tạp.

Dàn diễn viên phụ, đặc biệt là NSƯT Kim Oanh và Quang Thắng, cũng đóng góp một cách xuất sắc, khiến cho cặp diễn viên chính phần nào trở nên mờ nhạt. Cảm nhận sâu sắc về tính cách và sự phức tạp của từng nhân vật đã làm nổi bật bộ phim, tạo nên một tác phẩm độc đáo và đáng để xem.

Nói chung, bộ phim “Người Vợ Cuối Cùng” của Victor Vũ nhận được sự chú ý nhờ vào việc tận dụng tốt bối cảnh và khả năng diễn xuất của dàn diễn viên. Tuy nhiên, kịch bản và lời thoại của phim được đánh giá là không đạt độ đột phá, và việc một số nhân vật nói giọng Nam trong bối cảnh Bắc Bộ đã gây tranh cãi.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *